Thứ Năm, 20 tháng 2, 2014

KÝ ỨC MỘT THỜI VỀ ĐÀI CASSETTE

Năm 1986 - cái năm sắp là cuối cùng thời bao cấp duy trì đã lâu thống trị toàn bộ nền kinh tế nước nhà, nền kinh tế đi xuống dốc không phanh, đời sống người dân thật là cùng cực (cái năm 2013 này mình có cảm giác cũng đang sắp như vậy). Tất cả các chính sách, nghị quyết thay đổi kinh tế của chính phủ về GIÁ - LƯƠNG - TIỀN vừa ra (Do cụ nhà thơ TỐ HỮU và giáo sư TRẦN PHƯƠNG chủ trì) đã hoàn toàn phá sản....Người dân ta thời ấy rất giống dân tộc Bắc Triều tiên bây giờ: không được làm cái gì cả, đều do kinh tế nhà nước làm hết, kể cả tư duy của mọi người....Trước đó tất cả các nhà nào ở Hà Nội cao từ 3 tầng trở lên (mà ngày ấy các nhà 3 tầng gọi là vậy có cái quái gì đâu) đều bị công an khám xét, tịch thu của cải mà không có bất kỳ một văn bản, nghị quyết hay quyết định nào của cấp cao ban ra cả (lạ thật các bác nhỉ...)...Nói lan man lại thì là KINH TẾ NGÀY ĐÓ CỰC KỲ KHỦNG HOẢNG, RẤT DỄ XẢY RA BẠO ĐỘNG HOẶC BIẾN ĐỘNG XÃ HỘI do người dân đã bị bịt hết đường làm ăn như người BỊ TRÓI ( sau này Ngài TBT NGUYỄN VĂN LINH lên mới cởi trói phần nào cho nhân dân...).


Cũng cái ngày đó mình đang học năm thứ 2 Đại Học ở Hà Nội, đói khổ, ăn cơm nhà bếp thì toàn cơm đen, cơm sạn, đói khát triền miên, bố ở nhà bị cơ quan bức bách, chán quá đành bỏ về hưu thì đúng lúc mình vào Đại Học (năm 1984). Mẹ làm công nhân quần quật không đủ nuôi 4 anh em, sau này lần lượt cũng vào đại học,...Nhớ lại hồi đó mình mê cái đài Cassette lắm, toàn phải sang hàng xóm nghe nhờ thôi. Mình có 2 kỷ niệm thật khó phai với đài và âm thanh của Cassette đó là:
1- Ở cùng phòng ký túc xá có ông bạn, ông này có ông chú ở khu tập thể Thanh Xuân tận tầng 3 có cái đài em còn nhớ như in đó là RADIO CASSETTE JVC PC-W47 màu đỏ. Cứ chủ nhật mình lại lấy xe đèo cái thằng bạn béo ị nặng gần gấp đôi mình, nịnh lọt nó để nó đưa qua nhà ông chú để nghe nhạc vàng. Quãng đường đèo thằng bạn từ Ký túc xá Đại Học giao thông đến Tập thể Thanh Xuân sao hồi đó nó xa thế, bụng thì đói (có được ăn sáng bao giờ đâu), đạp xe vã mồ hôi chỉ để được ngắm cái đài Cassette 2 cửa băng và nghe nó hát. Cái đài được phủ một tấm khăn voan màu trắng, khi nghe thì người nhà mới được vận hành, lật tấm khăn voan lên như lật khăn cô dâu vậy. Nghe băng nào thì người nhà bỏ vào, bọn mình không được sờ, chỉ ngồi nghe thôi. Bụng đói nhưng sao âm nhạc ngày đó nó phát ra từ cái Cassette nó hay vậy các Bác ạ. Có hôm nghe luôn vài cuốn băng, đến lúc đã muộn, trưa chặt mới về nhà bếp thì ôi thôi, bọn cùng phòng nó chén hết xuất cơm của mình rồi, thế là đành chấp nhận nhịn đói bữa trưa vì mải nghe nhạc vàng (ngày đó bố mẹ cho ít tiền lắm, không đủ tiền ăn cơm quán như bây giờ, thương bố, mẹ nên đành nhịn đói vậy...).
2- Vào kỳ nghỉ hè năm 1985 mình từ trên trường về nhà, buổi tối sau khi đạp xe đi chơi với lũ bạn đã muộn mình đi qua cái phố Xuân Đài ở Hải Dương thì thấy một nhà mở đài to, hát nhạc vàng phát ra giọng hát Tuấn Vũ nghe phê quá, thế là mình dừng xe ngồi chồm hỗm ở vỉa hè đối diện, lót dép ngồi nghe trộm cho đỡ thèm. Trong nhà bật đèn sáng em nhìn rõ đôi loa LIÊN XÔ S90D, một bộ amply Nga có 5 cần gạt equalizer mỏng mỏng và một cái đầu cassette cũng mỏng của Nga. Vừa nghe vừa nghĩ đến bao giờ mình đi làm đủ tiền mình cũng sẽ sắm một bộ nghe như vậy. Em ngồi nghe đến lúc nhà người ta đóng cửa đi ngủ mình mới lủi thủi ra về.
Sau một loạt các sự kiện xảy ra như đã kể ở trên mình về nhà nỉ nôi, lấy lòng bố mẹ và thỏ thẻ xin gia đình bán bớt đồ đi để sắm 01 cái Radio Cassette cho gia đình để nghe, ngày đó bố mẹ mở thêm nghề làm đậu phụ nên cũng muốn có cái đài nó hát để nghe. Bố đồng ý thế là mấy đêm bồn chồn mất ngủ, mình lên kế hoạch phải đi Hà Nội mua cho nó oách....Với cái nền kinh tế chung khó khăn là vậy, với khó khăn của chính gia đình mình là vậy, dưới em là 3 đưa em cũng đang tầm ăn, tầm học,...bố về hưu sớm, mẹ làm công nhân kèm thêm nghề làm đậu phụ, thế mà dám TẤT CẢ VÌ CÁI ĐÀI CASSETTE, mà các đài cassette ngày đó chỉ có nhà giàu hoặc trung lưu mới dám sắm, như nhà mình như vậy là đua đòi rồi,...Nói vậy để các Bác thấy trong tận cùng đói khổ, thì tinh thân âm nhạc vẫn giữ vững khí phách, đúng không các bác, ít ra với mình nó đúng là như vậy.
Trên tình thần nhất trí, bàn bạc đã được đại gia đình thông qua gồm 6 người: Bố, mẹ và 4 anh em (ba trai một gái út) đồng ý kham khổ, chắt bóp dành ra một ngân sách khoảng 400 ngàn đồng năm 1986 để đi mua 01 con đài Cassette mặc cho cái đói, cái rét, cái kham khổ vẫn đang hoàng hành. Thủ lĩnh của dự án lớn lao này chính là mình, do vậy mình đã lên kế hoạch ngay cho ngày đi mua sắm kẻo nó mà nguội mất thì ông chủ tài khoản là Bố mình dễ bị thay đổi ý kiến lắm. Theo kế hoạch đã bàn, mình sẽ lên trường ĐH trước, vào một ngày hè nóng nực hôm chủ nhật bố và cậu em trai mình đã cùng đi và mang xe đạp lên, bố và em sẽ đi chuyến tàu HẢI DƯƠNG - HÀ NỘI. Đến Hà Nội bố và em mình đạp xe về ký túc xá ĐH chỗ mình ở rồi mình lấy xe đạp đi cùng ra chợ ngã tư sở Hà Nội. Ở chợ này có ông anh ruột thằng bạn cùng phòng ký túc xá chuyên buôn bán đài Cassette Nhật, Thái, Tàu. Với khoản chi phí có 400 ngàn, được tư vấn lấy con đài Cassette TOSHIBA RT-SX26 như dưới đây:





Giá cả thỏa thuận ngày đó là 375 ngàn đồng - bớt được 5 ngàn đồng do là người quen. Lấy xong đài chả kịp ăn cơm, bố và em trai lại đèo nhau xe đạp ra ga HÀNG CỎ để kịp chuyến tàu về Hải Dương ngay, mình ở lại mà lòng cứ nao nao,...thế là nhà mình tuy nghèo đói nhưng đã có đài Cassette nghe rồi, nghĩ đến đó thôi lòng thấy rạo rực chỉ muốn theo bố về ngay thôi, nhưng phải ở lại vì còn vài môn thi nữa.

Sau đó cứ ngày nghỉ cuối tháng là mình lại về nhà, buổi tối vác cái đài ra hè, trải chiếu, kéo dây điện ra bật nghe băng Tuấn Vũ, Hương Lan, Giao Linh. Ngày đó nghe cái âm thanh từ băng Cassette sao hay thế, anh em hàng xóm sang chơi chỉ uống nước chè vã và nghe nhạc vàng thôi mà thấy ngây ngất hãnh diện lắm rồi....
Giờ đây khi quá khứ đã đi vào dĩ vãng mình vẫn giũ lại kỷ niệm êm đẹp xa xưa và còn sắm thêm 01 con đài Cassette TOSHIBA RT-SX26 nữa.


Cũng chính vì những quá khứ, dĩ vãng êm đẹp của tuổi trẻ như trên mà mình đã nuôi một mong ước từ đó: Nếu có tiền, có điều kiện sẽ cố gắng sưu tập nhiều Radio Cassette mà trước kia mình thích.

Đến nay theo thời gian bộ sưu tập Radio Cassette nhà mình cũng khá đủ chủng loại mà ngày xưa chỉ dám nằm mơ thôi:

 
 Một góc bộ sưu tập Radio Cassette nhà CAO SƠN.

  
Các bạn có thể xem thêm bộ sưu tập của nhà mình tại đây:
BỘ SƯU TẬP BOMBOX CASSETTE NHÀ CAO SƠN:


Link khác: 

Facebook: Câu lạc bộ nghe - nhìn Hải Dương 
Facebook: Hội chơi âm thanh Cassette

7 nhận xét:

  1. Chúc mừng bac Cao sơn quả là quá khủng khiếp.mong được hoài cổ 1 chiếc còn ngon như bác........

    Trả lờiXóa
  2. Đọc xong bài của bác bỗng thấy bâng khuâng nhớ về một thời đã qua, những kỷ niệm k bao giờ lấy lại được

    Trả lờiXóa
  3. Bác thật hạnh phúc. Vì bác sở hữu bộ sưu tập hiếm và độc này.

    Trả lờiXóa
  4. Bác thật hạnh phúc. Vì bác sở hữu bộ sưu tập hiếm và độc này.

    Trả lờiXóa
  5. Cảm ơn mọi người đã quan tâm, chúc cho mọi người có những giáy phút thoải mái, vui tươi cùng những đam mê, sở thích của riêng mình.

    Trả lờiXóa
  6. Ước gì con có thể mua được một cái Cassette TOSHIBA RT-SX26. Lúc nhỏ con hay nghe cái máy này. Giờ nó không còn nữa. Con tìm mua mãi mà không có. Hi vọng bác có thể chỉ cho con chổ mua với.

    Trả lờiXóa
  7. Mình cũng thỉnh thoảng được các bác chào hàng badn con Cassette Toshiba RT-SX26, bác cần sưu tàm thì để lại số phone ở đây hoặc SMS vào máy của mình: 0913.255.399 có gì mình sẽ thông báo cho.

    Trả lờiXóa